Sau vai diễn đình đám trong “Gạo nếp gạo tẻ”, Băng Di trở lại với “Đường về có nhau” và mới nhất là phim điện ảnh “Cậu Vàng” sắm vai Mợ Ba xinh đẹp và hiểu chuyện. Tôi vội tìm đến Băng Di với dự định hỏi về lần tái xuất này của nữ diễn viên sẽ ra sao, nhưng rồi lại bị thu hút bởi nguồn năng lượng tích cực, cùng những chia sẻ về cuộc sống và chuyện tình cảm đầy cảm hứng của cô. Băng Di thoạt nhìn rất đỗi mong manh và yêu kiều nhưng lại rất độc lập, linh hoạt và mạnh mẽ trong suy nghĩ. Ví như tuổi 30 với nhiều người là sự khủng hoảng, Băng Di lại xem đó là lứa tuổi đem lại sự hạnh phúc.
Được biết thời điểm bắt đầu tham gia đoàn phim “Đường về có nhau”, chị vẫn đang trên phim trường của “Cậu Vàng”, có điều gì thú vị trong giai đoạn 2 phim gối đầu nhau không?
Đó là chi tiết về mái tóc. Phía đạo diễn là anh Văn Công Viễn đề xuất với tôi là để tóc ngắn để phù hợp với nhân vật Kim Chi gai góc và cá tính trong “Đường về có nhau”. Tôi cũng định cắt tóc luôn vì tóc ngắn thì phải cắt mới đẹp. Nhưng lịch quay của phim lại rơi vào giai đoạn cuối của phim “Cậu Vàng” nên tôi không thể cắt tóc được. Lúc đó tôi có hơi rối nhưng quyết định là chơi lớn luôn, đầu tư một bộ tóc giả… gần 10 triệu. Nhờ vậy mà mọi người xem phim đều nghĩ đó là tóc thật (cười). Bộ tóc đó chỉ dùng để quay “Đường về có nhau”, chứ giờ nó cũng không nằm ở nhà nữa.
Dù sở hữu không ít vai diễn lớn nhỏ trên màn ảnh nhưng nhiều ý kiến cho rằng “Gạo nếp gạo tẻ” mới là phim giúp chị để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khản giả. Chị nghĩ sao về nhận định này?
Đúng là thời điểm đó “Gạo nếp gạo tẻ” xuất hiện trên rất nhiều kênh phương tiện truyền thông, tạo cho người cái cảm giác đó là một cú hít rất lớn. Nhưng cũng không đồng nghĩa là các dự án trước của tôi không thành công, vì mỗi bộ phim đều có đối tượng khán giả riêng. Mọi người có xem những bộ phim trước không hay thấy “Gạo nếp gạo tẻ” phủ sóng trên các báo rồi chắc mẩm phim này nổi nhất rồi? Tôi cho rằng đây chỉ là quan điểm cá nhân của mỗi người, không đúng cũng không sai vì chúng ta không thể hỏi hết từng người về bất kỳ một bộ phim nào tôi từng tham gia.
Chị có gặp trở ngại gì khi bản thân vừa là một nghệ sĩ vừa là một doanh nhân?
Tôi cảm thấy rất ngại khi mọi người gọi mình là doanh nhân vì với tôi, đó chỉ đơn giản là một nghề tay trái mà may mắn là nó đem đến thêm một nguồn thu nhập khá ổn, giúp tôi đầu tư cho nghệ thuật nhiều hơn. Một bên sẽ cho mình tài chính, bên còn lại giúp nuôi dưỡng tâm hồn. Tôi chưa bao giờ nhận mình là doanh nhân vì những doanh nhân thực thụ đều có những thành tựu nhất định. Ai cũng có thể tự nhận mình là doanh nhân, nhưng với tôi đó phải là người vừa có thể phát triển kinh tế cá nhân vừa có khả năng phát triển kinh tế cho đất nước. Hiện tại, tôi chỉ nhận mình là một nghệ sĩ biết làm kinh doanh.
Có sự khác biệt nào giữa chị khi làm nghệ thuật và chị trong kinh doanh không?
Hai lĩnh vực này giúp tôi hoàn thiện bản thân hơn. Công việc nghệ thuật mang lại cho tôi nhiều lợi thế khi bước chân vào thế giới kinh doanh, cụ thể là linh động hơn trong khoản đối nhân xử thế, cũng như ít gặp trở ngại trong việc nắm bắt tâm lý của người khác. Làm diễn viên cũng giống như đang tham gia một khóa học tâm lý dài hạn. Hóa thân vào đa dạng vai diễn giúp tôi phần nào hiểu được những người thuộc tầng lớp, hoàn cảnh khác nhau… sẽ có tư duy và suy nghĩ như thế nào.
Nói đến cùng thì làm kinh doanh tất nhiên cần tỉnh táo, phải tính toán đường đi nước bước, còn nghệ thuật thì bay bổng hơn. Nên điều tôi luôn cố gắng là làm sao khi tiếp xúc với mình, mọi người không thấy quá nhiều phiên bản.
Người ta hay nói kinh doanh là cái gì đó khô khan và sòng phẳng, chị có nghĩ thế không?
Đúng là như vậy, nhưng bản chất của con người cũng không tách khỏi hai chữ tình cảm. Vì không chỉ có mỗi tiền và hợp đồng trong một mối quan hệ làm ăn, mà sự liên kết về mặt tình cảm mới là điều tôi muốn xây dựng hơn cả. Nếu có thể chịu thiệt một chút nhưng đảm bảo cho công việc chung thì tôi hoàn toàn sẵn lòng. Tôi cảm thấy may mắn vì hầu như các khách hàng và đối tác đều quý mình. Họ quý tôi không phải theo kiểu tôi là nghệ sỹ mà đến từ cách chúng tôi xây dựng sự gắn kết với nhau, bởi thậm chí có người còn không biết tôi là ai.
Bên cạnh sự nghiệp, chuyện tình cảm của chị cũng nhận được nhiều sự ngưỡng mộ. Đối với câu hỏi, rằng tài chính vững mạnh có phải là yếu tố hàng đầu để phụ nữ quyết định hẹn hò với một người, chị có lời khuyên nào không?
Nếu cảm xúc và sự đồng điệu là điều kiện cần, thì tài chính là điều kiện đủ để quyết định sự lâu bền và thăng hoa của một mối quan hệ. Tôi chứng kiến rất nhiều cuộc hôn nhân đến với nhau vì tình yêu nhưng rời khỏi nhau là vì tiền. Hôn nhân khác rất xa với tình yêu, phát sinh ra rất nhiều chi phí. Khi chúng ta nghĩ quá nhiều về chuyện cân đo đong đếm tiền bạc thì khó mà có tâm trạng yêu đương được, và hai người dần dà sẽ cảm thấy khó chịu về nhau.
Tôi không nói các bạn nữ luôn phải tìm một người giàu để quen, mà quan trọng đó là người đàn ông như thế nào. Nếu anh ta giỏi và chịu khó, bạn có thể đặt cược được. Nhưng nếu anh ta lười biếng, chỉ biết dựa dẫm vào người khác thì cả hai không có tương lai.
Có nhiều đôi tình nhân dù mặn nồng nhưng vẫn đường ai nấy đi vì không đủ thời gian quan tâm đối phương. Chị và bạn trai đã dung hòa công việc và tình cảm như thế nào?
Thật ra khi hết yêu thì tất cả chỉ là lý do. Đương nhiên cũng có rất nhiều người tệ thật nhưng chung quy là không còn yêu nữa. Tôi với bạn trai có những lúc rất ít khi bên cạnh nhau, kẻ đi làm sáng người bận rộn buổi tối. Nhưng hai đứa thông cảm cho đối phương và biết cách sắp xếp quỹ thời gian. Ví như có hôm tôi tan làm lúc 10 giờ tối và thấy vẫn còn kịp để lên quán gặp ảnh thì tôi sẽ đi, và Justin cũng chắt chiu thời gian dành cho tôi như vậy. Đừng nghĩ sự quan tâm phải là những điều quá lớn lao, thông điệp ở đây là mình khiến đối phương an tâm về sự ưu tiên mình luôn dành cho họ.
Nhiều ý kiến cho rằng nữ giới đừng nên quá thông minh hay quá giỏi giang, và khi ở bên cạnh người đàn ông của mình thì nên giả vờ ngây thơ một chút. Chị nghĩ sao về quan điểm này?
Phụ nữ thông minh là tốt nhưng nên thông minh đúng chỗ. Bạn có thể giỏi ở lĩnh vực này nhưng không có nghĩa giỏi toàn diện. Cá nhân tôi quan niệm, rằng việc mình làm được nhưng người kia muốn làm và làm cũng thua kém mình thì cứ để họ làm. Sống đừng quá cầu toàn. Phụ nữ đâu nhất thiết phải gồng lên trong mọi tình huống. Bản chất của đàn ông là thích được che chở, sao phải tước đi niềm vui đó của họ?
Như bản thân tôi, ở ngoài có thể xông pha giải quyết công việc nhưng khi về đến nhà thì kiệt sức hoàn toàn. Tôi không hề giả vờ yếu đuối hay ra vẻ yếu đuối mà chỉ đơn giản là sau một ngày làm việc mệt mỏi, tôi muốn được người mình yêu chiều chuộng và quan tâm mà thôi.
Chị từng nói qua rằng:“Giới hạn của chúng ta là nằm ở cái đầu!”, cụ thể là như thế nào?
Về giới hạn của con người, đừng nghĩ mình không làm được mà là có muốn làm hay không. Nói như vậy không đồng nghĩ tôi làm gì cũng tuyệt đối thành công, cũng sẽ có những thất bại nhưng quan trọng là tôi không để điều đó ảnh hưởng đến những suy nghĩ tích cực của mình. Bản chất cuộc đời đã rất khó khăn và mệt mỏi thì mình không cần phải nạp thêm năng lượng tiêu cực, phải hấp thu năng lượng tích cực để cuộc sống cân bằng. Chúng ta cần giữ cho mình một niềm tin về những thứ tốt hơn, đẹp hơn.
Tôi là một người tìm hiểu rất nhiều về khoa học, đặc biệt là năng lượng vũ trụ. Năng lượng là cái có thật và đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống này. Nhiều người nói rằng tôi may mắn nhưng tôi tin vào nguồn năng lượng mình đang có. Vũ trụ sẽ hồi đáp chính xác những điều bạn muốn. Không phải là chúng ta đang mơ mộng mà là vững tin vào điều mình xứng đáng có.
Tuổi 30 với nhiều phụ nữ là một sự khủng hoảng, chị có rơi vào trường hợp tương tự?
Trái lại tôi cảm thấy rất hào hứng. Tôi nghĩ đây là lứa tuổi làm cho con người hạnh phúc. Tại sao mọi người cứ nghĩ rằng 30 là phải yên bề gia thất? Tôi năm nay đã 31 tuổi rồi, đâu có vấn đề gì. 30 nên là cột mốc để mỗi người nhìn lại với sự biết ơn vì mình đã chiến đấu quật cường với cuộc đời thế nào, sở hữu khả năng ứng biến với những tình huống, tích lũy được nhiều kinh nghiệm ra sao… thay vì chứng minh cho xã hội thấy mình đã có sự nghiệp hay gia đình. Mỗi con người sẽ có đỉnh thành công khác nhau, tại sao phải lấy người khác để làm tiêu chí?
Phụ nữ không nhất thiết phải đi theo cái khung chung mà xã hội đặt để. Họ hoàn toàn có thể có hướng đi riêng, có quyền theo đuổi điều họ muốn và sống thoải mái theo ý mình. Nhìn bề ngoài tôi rất liễu yếu đào tơ nhưng tôi rất độc lập và mạnh mẽ trong suy nghĩ. Tôi tự nhủ, nếu may mắn thì sẽ sống rất lâu, nếu vậy sao lại sống một cuộc đời giống nhau như vậy? Con người đi đến cuối cùng chỉ tiếc nhiều về những điều người ta không hoặc chưa kịp làm.
Ở ngưỡng 30, nếu mô tả cuộc đời của mình bằng một cụm từ, đó sẽ là gì?
Tận hưởng. Tôi tận hưởng từng khoảnh khắc dù vui hay buồn, khó khăn hay thử thách. Tôi có thể mệt mỏi nhưng ít ra tôi biết rằng mình đang sống. Ở tuổi này, tôi thấy mọi thứ với mình rất nhẹ nhàng, chấp nhận những gì đến nó sẽ đến. Tôi tin ông trời không triệt đường sống của ai. Đôi lúc bạn sẽ cảm thấy bế tắc, đi vào ngõ cụt nhưng hãy cố gắng thêm một chút nữa, biết đâu rất có thể sẽ thấy được ánh sáng ở cuối con đường.
Cảm ơn những chia sẻ của chị.
Một câu quote yêu thích nhất?
Cái gì nhiều quá đều không tốt
Lĩnh vực nào chị muốn thử sức?
Host của một show truyền cảm hứng cho phụ nữ
Một sự hiểu lầm hài hước nhất về chị?
Quen đại gia (cười)
Điều gì làm chị hạnh phúc?
Tôi rất dễ hài lòng với những gì mình có nên tôi rất dễ hạnh phúc.
The post Băng Di: “Phụ nữ đừng ôm đồm hết mọi thứ. Hãy tạo điều kiện để người đàn ông của mình được san sẻ” appeared first on Tạp chí Đẹp.
tham my diamond
https://ift.tt/2YzRxtG
https://thammydiamonduytin.tumblr.com
tham my diamond
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét